Home > Blogs > gowild29 > Stay Hungry Stay Foolish Never Regret > Blog Post

Một ngày nào đó, khi lạc mất niềm tin

3:53 pm Thursday, 27th December, 2018

Ngày xa, như mới hôm qua, tôi là một kẻ tin tưởng mãnh liệt vào tình yêu. Hỡi ôi, có gì (từng) đẹp tuyệt vời hơn thế.
Chìm trong những tưởng cuồng si và ngây dại, tôi tin vào sự vĩnh viễn, sự hòa quyện và sở hữu là mãi mãi. Tôi khép cái tôi lại, tôi thu nhỏ, và trân trọng từng niềm trao. Không sao, người chỉ cần đặt tôi bên cạnh cuộc đời, tôi sẽ hoàn trả bằng tất cả những gì tôi có hay có thể. Tôi là ai có đáng gì. Bởi người đã tới.
Nhưng, rồi, thì sao? Sao trong tôi luôn cồn cào cái gì mà tôi không thể hiểu nổi hay thật ra là luôn lờ đi không muốn làm rõ? Tôi mất cân bằng rồi ư? Tôi sao thế? Vì đâu? Tôi đã nghĩ là mãi mãi cơ mà? 
Rồi một ngày tôi nhận ra cái gốc của sự mất cân bằng: sự ngây dại và huyễn hoặc. Đúng hơn là phần con trong tôi phát hiện, và nó phá lên cười khinh bỉ. Nó không chấp nhận một sự trao đi nhận lại như thế. Nó đòi hỏi. Nó gặng hỏi, vì sao vậy, sao không thể thỏa mãn sự ích kỷ của bản thân? Vì sao luôn là xếp lại tất cả, là chà đạp lên chính mình để như người như không biết, không hiểu và cũng chẳng quan tâm?
Vậy là lâu nay, tôi trói buộc mình trong những khoảng trống không thể lấp đầy, bằng dây trói của một niềm tin phù phiếm ư? Người có hiểu cho tôi không?
Và người trả lời, KHÔNG.
Và ngày xa đã hết.
Một sự tàn nhẫn ư? Khốc liệt quá ư? Nah. 
Tôi, phần con của tôi, nhìn nhau. CÓ. Tôi biết nó muốn muốn hỏi gì. CÓ. Mẹ kiếp.
Ngày mới, tôi sẽ sống cho riêng tôi thôi. Đừng trách tôi, tôi đừng trách nữa.
The devil's going to make me a free man
The devil's going to set me free



Blog Introduction

Stay Hungry Stay Foolish Never Regret


Get full access to all site features
Register Now